Nếu bạn không phải là vị anh hùng trong câu chuyện của chính mình, thì bạn đã nhầm điểm cốt lõi của việc làm người rồi.
Một cảm xúc bất biến của người thấp kém là nỗi sợ hãi - nỗi sợ điều chưa biết, điều phức tạp, điều không thể giải thích. Điều anh ta muốn hơn mọi thứ khác là sự an toàn.
Tự do mà không có an toàn báo trước sự hỗn loạn, nỗi lo âu và sợ hãi không ngừng. An toàn mà thiếu tự do nghĩa là nô dịch. Vậy nên chúng đứng riêng sẽ chỉ là tồi tệ; chỉ khi đứng cùng nhau chúng mới đem lại cuộc sống tốt đẹp. Nhưng, một chữ "nhưng" lớn ở đây: tuy cả hai đều cần thiết và bổ sung lẫn nhau, chúng lại gần như không tương thích.
aaab cc